“虽然炯炯心( suī rán jiǒng jiǒng xīn )” 宋 ·李流谦

shì qióng bǎi bù xié , suǒ xiàng zhé qiáng bì 。

士穷百不谐,所向辄墙壁。

táng táng bǎi dài shī , wǎng wǎng zāo xiāo jì 。

堂堂百代师,往往遭削迹。

lǘ yán wǔ chū kuà , nì lǚ huò zhēng xí 。

闾阎侮出胯,逆旅或争席。

suī rán jiǒng jiǒng xīn , wèi yì qū cǐ xī 。

虽然炯炯心,未易屈此膝。

bì mén shī táng yú , qīng fēng rù wú shì 。

闭门师唐虞,清风入吾室。

qiān gǔ yuè qǐng zàn , bā huāng zài jǐ tà 。

千古閲顷暂,八荒在几榻。

cóng jiào yàn lí xiàn , bǐ duān yǒu bīng xuě 。

从教厌藜苋,笔端有冰雪。

chū chù yún xíng tiān , dé sàng jū guò xì 。

出处云行天,得丧驹过隙。

yuán lóng wú wèi yǒu , wàn juàn pò qiū suǒ 。

元龙吾畏友,万卷破丘索。

bào lěi gēng mǎng cāng , tiān mín suǒ xiān jué 。

抱耒耕莽苍,天民所先觉。

píng shēng hú hǎi qì , jǐ liáng yìng rú tiě 。

平生湖海气,脊梁硬如铁。

fāng qí dǐ zhǎng shí , nán shān hǔ kě fù 。

方其抵掌时,南山虎可缚。

xiàng lái sān nián yān , liáo yǐ liù yuè xī 。

向来三年淹,聊以六月息。

zì yǔ dé cǐ shì , bù zuò gān dǎn gé 。

自予得此士,不作肝胆隔。

yǐn rán dāng yī miàn , jiān lěi xióng yì yì 。

隠然当一面,坚垒雄屹屹。

tōu ér wàng kuī kàn , bù yòng kǔ chī lüè 。

偷儿妄窥瞰,不用苦笞掠。

yǔ zhī chén shēng zèng , dìng zì jīng shī sè 。

与之尘生甑,定自惊失色。

bù zhī pò yī zhōng , zhào rén yī chǐ yù 。

不知破衣中,照人一尺玉。

kāi mén gōng zhí zhì , zhèng kǒng zǐ bù yù 。

开门恭执贽,政恐子不欲。

yīn chéng yī xiào càn , mò fàng bǎi yōu jí 。

因成一笑粲,莫放百忧集。

zǐ jìng ài zhān qīng , hé rú wǒ jiǔ lǜ 。

子敬爱毡青,何如我酒绿。